Tôi vừa về nhà thì thấy cô em dâu đang nổi trận lôi đình, cô ấy dường như đang phát điên, chỉ thiếu nước túm cổ người giúp việc mà đẩy ra ngoài.
Gia đình tôi và gia đình em trai chồng sống chung trong một căn nhà ba tầng. Mấy anh chị em rất thân nhau. Vợ chồng tôi và em trai chồng đều làm văn phòng nên khá bận rộn, đi sớm về khuya. Em dâu thì nhàn nhã hơn, cô ấy bán mỹ phẩm online và hàng xách tay nên có nhiều thời gian ở nhà cơm nước và chăm sóc bọn trẻ.
Thời gian trước, em dâu nói rằng đã tạo dựng được thương hiệu riêng nên mở cửa hàng bên ngoài để tiện cho khách qua xem, ở nhà cần thuê thêm người giúp việc để nấu nướng , dọn dẹp nhà cửa. Chúng tôi đều đồng ý. Chúng tôi thu nhập đều ổn định nên việc thuê người làm là không hề khó khăn.
Cô giúp việc mới đến đã tỏ ra rất thạo việc. Vợ chồng tôi đều bận rộn, đi làm về thấy nhà cửa tinh tươm, cơm nước sẵn sàng, quần áo phơi trên mắc, thẳng hàng thẳng lối thì rất hài lòng, không chê vào đâu được. Tôi tạm yên tâm khi giao căn nhà 3 tầng cùng bọn trẻ cho người giúp việc trông nom.
Tôi cũng bức xúc quá nên không thể nói đỡ cho cô giúp việc được. (Ảnh minh họa)
Chiều hôm qua tôi từ công ty về, mới đến cổng đã nghe thấy tiếng cãi cọ om sòm trong nhà. Khi bước vào nhà thì thấy cô giúp việc đang mếu máo khóc lóc và dọn dẹp đống quần áo vương vãi trên sàn nhà. Cô em dâu nhu mì của tôi thì đang nổi trận lôi đình, cô ấy dường như đang phát điên, chỉ thiếu nước túm cổ người giúp việc đẩy ra ngoài.
Cô giúp việc khúm núm, chào tôi rồi xách túi ra khỏi nhà. Em dâu lúc này mới ngồi kể khổ cho tôi nghe. Hôm nay cô ấy về sớm bất chợt, thấy cô người làm đang lấy mỹ phẩm còn chưa bóc tem của em dâu ra dùng thử. Mỗi loại bị bóc một ít, đồ mỹ phẩm nhìn thấy rách tem là không thể bán được nữa, mà toàn những loại đắt tiền.
Chưa kể đến việc lúc đi ra ban công lấy chiếc áo thì thấy một chậu quần áo chưa kịp phơi, bên trong chứa cả khăn sữa của bọn trẻ và quần áo ló t của người lớn. Hóa ra cô giúp việc bao lâu nay không chịu giặt riêng đồ trẻ em mà ném tất cả vào máy giặt cho tiết kiệm thời gian .
Tôi cũng bức xúc quá nên không thể nói đỡ cho cô giúp việc được. Em dâu đuổi người ta là đúng, song giờ là cuối năm, biết tìm giúp việc mới ở đâu? Chẳng lẽ tôi lại khuyên em dâu chuyển cửa hàng về nhà để tiện việc chăm bọn trẻ và cơm nước? Nếu thế em ấy có nghe không?
Em dâu phát hoảng vì ‘bãi chiến trường’ của chị chồng
Vợ chồng tôi yêu nhau hơn một năm thì cưới. Chồng tôi là con út, trên anh còn có chị gái. Hồi yêu anh, tôi giữ ý giữ tứ nên thi thoảng mới về nhà anh chơi.
Ảnh minh họa.
Mỗi lần về đó, chị đều đưa cả gia đình về nhà đẻ ăn cơm, vì chị lấy chồng cách đó chưa đến 500m. Tôi cũng cảm thấy vui vì các thành viên gần gũi nhau, nhưng sau này kết hôn rồi tôi mới thấy đủ mọi thứ phiền trên đời.
Vợ chồng tôi được bố mẹ cho ở riêng nên khá thoải mái. Khi tôi sinh cháu đầu lòng, sợ con dâu vất vả, mẹ chồng tuyển ngay một giúp việc đến hỗ trợ tôi.
Chị giúp việc sức khỏe không ổn định, gầy yếu vì không ăn được nhiều, nhưng tính nết hiền lành, điềm đạm, lại rất chịu khó nên tôi chỉ muốn giữ chị ở lại càng lâu càng tốt. Nhưng mọi chuyện không êm ả như tôi nghĩ.
Chị chồng tôi là nhân viên văn phòng, làm việc hết 8 tiếng đồng hồ là về nhà nhưng hôm nào cũng để con ở nhà tôi chơi đến hơn 9 giờ tối mới đón. Ban đầu tôi nghĩ chị ấy bận lắm, nhưng sau mới biết tối tối chị còn bận đi làm móng, đi spa, đi gội đầu, không thì rủ chồng đi cà phê “hâm nóng tình cảm” như lời chị ấy nói.
Vì là em dâu nên tôi nhịn cho qua. Thế nhưng ngay cả khi tôi tất bật với con nhỏ thì cũng chẳng thay đổi gì. Chưa hết, cứ hứng lên là gia đình chị rủ nhau sang nhà tôi ăn cơm. Chị nghĩ ra đủ các món để “hành hạ” giúp việc nhà tôi. Hôm thì bún chả, hôm thì bún nem, hôm lại “đòi ăn” gà nướng tẩm mật ong.
Tháng chị ấy sang đôi ba lần thì không sao, nhưng tần suất ngày càng… quá đáng. Có tuần chị ấy kéo cả gia đình sang “đánh chén” đến 4 bữa. Giúp việc nhà tôi vã mồ hôi trong bếp để nấu nướng thì chị chỉ làm mỗi việc là ra nếm vào nếm, xong khen chê mặn nhạt đủ kiểu.
Giúp việc nhà tôi nhờ chị nhặt hộ mớ rau thì chị lên giọng: “Chị vừa đi làm lại bộ móng, giờ đụng vào, nhựa dính lên sơn thì hỏng hết”.
Cố gắng cả nể chị chồng nhưng tôi cực kỳ ái ngại với chị giúp việc. Mỗi lần ăn uống xong, cả nhà chị chồng hồn nhiên dắt nhau về, để lại “chiến trường” vung vẩy bát đĩa, thức ăn thừa. Nhiều khi giúp việc nhà tôi phải thức đến đêm mới dọn dẹp xong.
Không muốn tình trạng này tái diễn, tôi bàn với chồng: “Anh góp ý khéo với chị anh được không? Nếu chị ấy cứ tiếp tục làm phiền nhà mình thế này thì em sợ chị giúp việc đòi về quê hẳn đấy”.
Chồng tôi đưa ra giải pháp không đâu vào đâu: “Thì mình tăng lương cho chị giúp việc một chút. Chứ em bảo anh phải góp ý chị anh thế nào? Chẳng nhẽ chị ấy sang chơi lại bảo chị về đi à?”.
Không nhờ được chồng tác động, tôi mạnh dạn nhờ hẳn mẹ chồng. Sau một hồi nghe tôi trần tình sự việc, mẹ chồng ậm ừ: “Được rồi, mẹ sẽ góp ý với chị, con yên tâm nhé!”.
Chẳng biết mẹ chồng tôi nói thế nào mà trưa hôm sau chị lại xuất hiện ở nhà tôi cùng với 2 bịch quần áo to tướng. Không thèm nói gì với tôi, chị sai giúp việc: “Cô Én giặt tay đống này cho chị nhé, hết bao nhiêu thì bảo để chị trả. Dạo này chị bận quá, mang ra hiệu giặt thì không yên tâm, chỗ này toàn quần áo đắt tiền”.
Bữa đó, giúp việc nhà tôi tủi thân, khóc lóc rồi đòi nghỉ việc vì không thể chịu được “áp lực”. Tôi cũng chưa từng thấy ai như chị chồng mình. Sự xuất hiện và cách cư xử của chị khiến tôi khóc không được, mếu không xong. Nhiều lúc tôi ước giá mà chị cũng có một bà chị chồng “phiền phức” như vậy cho biết thân!
Trước giờ cơm chồng luôn bắt vợ “giải trình” đến 15 phút, những “bữa tối ác mộng” buộc cô vùng lên thiết lập lại “trật tự” Hiền “tức nước vỡ bờ” đặt mạnh bát cơm xuống mâm, cô quyết định phải chấm dứt cảnh “bữa tối ác mộng” này. Vẫn biết nhiều cặp vợ chồng đời sống kinh tế còn khó khăn, nhất là trong gia đình chỉ có người chồng đi làm và họ còn phải nuôi con nhỏ. Thế nhưng đó không phải là lý do để…
Việt Giải Trí
Trả lời
Bạn phải đăng nhập để gửi phản hồi.